KẾT NỐI YÊU THƯƠNG
Một ngày hè nắng nóng trong năm Đại dịch Covid 2021, chồng và con tôi đi lĩnh quà cho những người bị chất độc da cam về, nói: “Gạo này là của cô Ngọc (Chủ tịch Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin phường Thanh Xuân Bắc bỏ tiền riêng của cô mua đấy). Nghe hai bố con kể, lòng tôi rưng rưng, xúc động…
Lâu rồi chưa gặp lại nhưng tôi vẫn không thể quên dáng người nhỏ bé, khắc khổ, đôi mắt sáng nghiêm nghị đầy ẩn chứa của Ngọc.
Nhớ lại năm 2013, tôi ra Ủy ban phường làm Giấy khai sinh cho hai cháu ngoại. Làm công tác biên tập hơn 30 năm, tôi thật sự khâm phục tinh thần trách nhiệm, thân thiện, năng lực làm việc của Ngọc. Trong phần khai nội dung ngày, tháng, năm sinh của cháu, tôi quên ghi chữ “Năm” mà ghi tắt là “Sinh ngày 13 tháng 11 năm 2013” và tặc lưỡi “Chắc Ngọc không để ý đâu!” vì thật sự cũng ngại và lười viết lại!. Thế mà khi kiểm tra nội dung tờ khai để đi lấy chữ ký của lãnh đạo, Ngọc cười bảo “Viết lại đi bà ngoại ơi, thiếu chữ Năm đấy”. Thật bái phục!
Giờ đây dù đã được nghỉ hưu nhưng Ngọc thật sự “chưa nghỉ”. Với tấm lòng nhân hậu, đầy lòng trắc ẩn, Ngọc lại dấn thân vào công việc đầy tính nhân đạo lớn lao, đó là giữ chức Chủ tịch Hội da cam của Phường Thanh Xuân Bắc.Với quan niệm sống thiện, Ngọc nghĩ con đường từ trái tim đến với trái tim là con đường ngắn nhất và dễ nhất để kết nối tình yêu thương giữa con người - nhất là những con người có số phận không may mắn với nhau.
Ngọc là người rất tâm huyết với các hoạt động của Hội, luôn sâu sát, gần gũi với từng gia đình nạn nhân, giúp họ vượt qua nỗi đau da cam, từng bước vươn lên trong cuộc sống.
Trong quá trình công tác, Ngọc luôn miệt mài cống hiến hết sức mình với những nhiệm vụ được phân công. Mỗi khi có cơ hội, Ngọc luôn tận dụng để tuyên truyền cho mọi người dân, các cơ quan, đơn vị về ý nghĩa của ngày :Thảm họa da cam ở Việt Nam”, tranh thủ giới thiệu những hoàn cảnh khó khăn của hội viên ở phường cho các nhà hảo tâm.
Ngọc viết Thư ngỏ và làm rất nhiều việc để làm sao xin được nhiều tài trợ nhất của các nhà hảo tâm, của các công ty đóng trên địa bàn quận và phường. Để rồi số tiền và cả vật chất đã xin được, Ngọc bàn bạc với Ban Thường vụ, rà soát lại danh sách từng người bị ảnh hưởng bởi chất độc da cam do chiến tranh để hỗ trợ kịp thời. Tất cả các hoạt động nhận tài trợ, trao phát quà đều được Ngọc cùng các thành viên của Hội thực hiện công khai, minh bạch.
Mỗi khi tổ chức các buổi trao quà, hoạt động thiện nguyện tuy có mệt nhưng Ngọc cảm thấy rất vui, Ngọc nói: “Những đóng góp của tôi thực sự nhỏ bé hơn rất nhiều so với nỗi đau, sự thiệt thòi mà những nạn nhân chất độc da cam đang phải gánh chịu. Tôi vui vì có thể chia sẻ được phần nào khó khăn với các gia đình và giúp họ vươn lên trong cuộc sống”. Ngọc quan niệm “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”, vì thế mỗi khi nhận được sự hỗ trợ thiết thực từ Hội da cam, mọi người đều xúc động, trân quý!
Nhiều hội viên trong Hội đều có chung nhận xét về Ngọc: “Ngọc suốt ngày, suốt tuần, suốt tháng lọ mọ ở văn phòng”. Tôi nghe mà tràn ngập tình yêu thương, khâm phục và tự hào. Với hoàn cảnh kinh tế gia đình còn nhiều eo hẹp, 2 con vẫn đang trong tuổi ăn học, bản thân lương công chức nghỉ hưu cũng hạn chế nhưng Ngọc không nề hà, luôn lạc quan, tin tưởng, luôn hết lòng vì các gia đình nạn nhân, cho Hội. Trong những tháng ngày muôn vàn gian khó, phức tạp của đại dịch Covid-19, không quản ngại mưa nắng, hiểm nguy lây bệnh bất cứ lúc nào, Ngọc vẫn luôn hăng hái, nhiệt tình với các hoạt động của Hội.
Với những đóng góp tích cực trong công tác Hội, Ngọc được nhận nhiều giấy khen, trong đó có Giấy khen của Quận Hội Thanh Xuân và Ủy ban nhân dân Phường do Hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, Giấy khen có thành tích trong công tác phòng, chống Covid… Tấm gương sáng về người Chủ tịch Hội NNCĐ da cam/dioxin phường Thanh Xuân Bắc thật đáng biểu dương, trân trọng.
Nhớ lại nụ cười tỏa sáng của Ngọc, tôi nghĩ chính từ nụ cười ấy, tôi đã học được một định nghĩa xác thực về Hạnh phúc: Hạnh phúc của Ngọc là được sống và tiếp tục cống hiến một phần nhỏ bé của mình cho những người lính trở về từ cuộc chiến mà họ và những đứa con của họ không may bị nhiễm chất độc da cam.
Điều đó thật sự mang lại cho tôi nhiều suy ngẫm…
Viết về bà Đoàn Thị Thanh Ngọc - CT. Hội NNCĐ da cam P.Thanh Xuân Bắc
Nguyễn Thanh Bình